Mẹ tôi

Mẹ nhen nhóm đốm lửa giữa trời
Giang sơn đổi lấy cuộc đời của con
Cả đời mẹ chẳng vàng son
Quanh năm khó nhọc sống mòn mẹ tôi
Phong trần còn chút da mồi
Bát cơm chan lẫn mồ hôi mẹ cười
Các con mẹ lớn lên người
Mẹ vui nhăn nhúm nụ cười sẻ chia
Mẹ nay khuất núi bên kia
Dáng gầy người mẹ tạc bia để đời
                   
                                            2.9.2014

TẾT XƯA VÀ NAY

Hoa đào khoe sắc đón xuân sang
Trưng bánh chưng xanh gọi tết vào 
Quý Tỵ đầu xuân lịch bóc mới
Nhà nhà rộng cửa khách vào chơi 
      
Tiếng cười râm ran khách và tôi 
Nâng chén chè xanh kề bờ môi 
Chủ khách thay nhau hân hoan nói 
Bác bác tôi tôi chúc nhau tuổi

Tuy chẳng bằng ai có thế thôi 
Nhà đong gạo mới bánh đầy nồi
Có gà có rượu ta nâng chén 
Được thế là tôi mãn nguyện rồi 

Nhớ lại xa xưa đã qua thời
Là dân mất nước khổ mấy đời
Tết của riêng ai đâu nghĩ tới 
Rau cháo cầm hơi đã đứt hơi 

 Có đảng đời ta - đổi mới rồi 
Cuộc đời rộng mở đã sang trang
Bát ăn bát để đã đàng hoàng
Tết nhất nhà ai cũng sẵn sàng

Hạnh phúc đến với tôi với bác 
Thênh thang cuộc sống vui tiếng hát 
Một đời ơn Đảng - công ơn Bác 
Áo ấm cơm no thật hoành tráng.

                       Xuân Quý Tỵ _ 2013

Nhớ Mẹ

Con đến bên mẹ một buổi chiều
Bên thềm nghiêng ngả bóng nắng xiêu
Nơi chốn phòng đây con với mẹ
Ngập ngừng mẹ kể nét cô liêu

Từ đó trong con sớm sớm chiều
In hình bóng mẹ dáng yêu yêu
Mỗi lần bóng nắng gieo đầu cổng
Lại nhắc trong con nhớ mẹ nhiều

                    Thơ tuổi học trò - 1956

Nhớ

Sao lâu rồi không đến qua nhà em
Giọt sương ngày nào trên cành mai trắng
Như mắt nai trong vắt ngơ ngác chào
Anh giơ tay ve vuốt những cành cao
Vớt khoảng trời những cánh sao xa tắp
Bước chân anh nhè nhẹ trong gió hắt
Lá cọ xanh xào xạc mông lung dìu dặt
Câu hát nhà bên vút cao vụt tắt
Xao động trong em ầu ơ...anh hát
Âm vang ngọt ngào ru trong vắt
Lối vào nhà nay có thêm cỏ lắc
Đêm mông lung từng cơn gió vờn mát
Hát tiếp theo anh say sưa bát ngát
Xao xuyến trong em nỗi nhớ nao nao
Đêm thanh tao trời dắng vắng trăng sao
Em đăm đắm khoảng trời xanh dang dở
Giot sương sa tan trong mi nham nhở
Nhạt nhòa nỗi nhớ vời vợi về anh
Thì thầm con tim kỳ vọng mong manh
Khi những cành mai xòe cánh long lanh
Đôi chim thoăn thoắt chào hót truyền cành
Nhớ anh da diết những kỷ niệm xanh.
                                              2005
                                        
                                      

Thu

Nhà em bên ấy khóm trúc lay
Gió heo may thổi về đêm nay
Ráng chiều hoe sáng mây che nắng
Xác lá vàng rơi - mưa bay bay
Thu nhớ độ về - ai có hay?

Dang Dở

Cô gái ngày xưa anh thầm yêu
Đôi mươi ngày ấy - đã xế chiều
Lỡ bước sang ngang - đò mất lái
Anh vẫn dõi trông - lõng cô nhiều

Nhớ thuở ban đầu yêu là yêu
Bâng khuâng buòn nhớ sớm sớm chiều
Đêm về thao thức mộng cô liêu
Ngỡ mình Kim Trọng nhớ nàng Kiều

Ngày xa xăm ấy thật trớ trêu
Thư tình mực viết còn loang nổ
Không kịp trao đi đã tự thiêu
< Em theo người ta>đón mất tiêu.

Bây giờ đò đấy - mái bỏ không
Lặng lẽ bên sông - lặng lẽ lòng
Tái hồi Kim Trọng nay còn ngỏ
Bên anh rộng mở - vẫn chờ trông
                                    
                                      Hè : 2010


ĐÒ VÀ BẾN

Con đò lỡ bến đằng xa
Mạn đò sóng vỗ bờ ta nhớ đò
Sông sâu nước cả sóng to
Đò chưa buông lái bờ chờ bến mong

Đò còn nuôi cái bên sông
Gập ghềnh sóng nước cộn lòng bến đau
Chợ tan nhóm hop từ lâu
bến chờ bến đợi mãi đâu thấy đò

Đôi bờ không hẹn mải chờ
Sóng xô đò đấy ,vật vờ về đâu?
Bao giờ đò bến bên nhau
Dục đò thả néo để mau cập bờ
                                            
                                          8/2001

Nhà thơ Đặng Văn Đạt thay mặt các Quý Ông Thi đàn Việt Nam tặng quà cho các Hội viên nữ